Trọc đến với chữ không phải vì ham kỹ thuật, cũng không mang mong cầu phải theo những chuẩn mực hàn lâm – nơi mọi nét bút đều cần một định danh, một lý thuyết để gọi tên. Với Trọc, chữ là một cách để trải nghiệm lòng mình. Viết là hành trình soi chiếu nội tâm, là cơ hội để sống chậm, sống sâu và sống thật hơn với chính mình.
Trọc cũng xin cúi đầu biết ơn những người đi trước – những bậc thầy, nghệ nhân, bạn đồng hành – những người đã mở nhiều con đường khác nhau cho bộ môn này: người chăm chút về kỹ thuật, người nắn nót về hình thể, người sáng tạo những cách thể hiện mới. Tất cả đã góp phần làm phong phú thêm diện mạo của chữ viết, như muôn lối sống, muôn tâm hồn khác biệt.
Tuy nhiên, điều Trọc muốn nhấn mạnh là – cuối cùng, tất cả các hướng đi đều cùng về một cõi: cõi thanh thản, cõi an nhiên, cõi vui sống cùng môn nghệ thuật mà mình đang theo đuổi. Viết, là để lòng mình lắng xuống. Viết, là để người khác nhìn chữ – mà thấy được tâm.
Trọc biết, không phải học trò nào cũng hiểu hết con đường mình đi. Mỗi người có một duyên riêng, một ngọn lửa riêng để giữ và nuôi. Việc của Trọc là cứ tiếp tục viết – chia sẻ những gì chân thành và sáng trong nhất trong khả năng của mình – để mỗi ai hữu duyên đọc chữ, học chữ, cũng sẽ học được điều gì đó cho chính cuộc sống của họ.
Chữ Trọc viết không hẳn là đẹp nhất, nhưng là thật nhất.
Vì nó là chính Trọc – một người đang học cách sống tử tế, mỗi ngày.
🌿
Và… Trọc cũng muốn nói thêm một điều – là những tranh cãi về thư pháp vốn không phải chuyện lạ. Nhiều quan điểm khác nhau nảy sinh, đơn giản vì ta đang khởi hành từ những định nghĩa không giống nhau. Có người xem thư pháp là nghệ thuật của hình thể, có người đặt trọng tâm vào kỹ thuật, có người xem nó như pháp tu – mỗi người một góc nhìn, một căn cơ.
Bởi vậy, trước khi bàn đúng – sai, hay – dở, có lẽ điều cần làm là: hãy tự hỏi lại chính mình, thư pháp là gì với ta?Khi hiểu được định nghĩa đó, ta sẽ dễ dàng tìm thấy những người thầy, người bạn, người đồng môn – những ai đang đi cùng một hướng, một mạch tư duy. Mà chỉ khi đi chung nhịp, ta mới đi xa được.
🌿
Còn Trọc… vẫn chỉ là một người phàm đang trên hành trình trải nghiệm,
và mượn những nét chữ để thể hiện phần lòng của mình.
Nên dĩ nhiên, sẽ có những lúc chưa tròn vẹn,
sẽ có những đoạn chưa đúng, chưa đủ, chưa sâu…
Vì vậy, nếu trong các bản chữ Trọc viết ra,
có điều gì chưa ổn, chưa tới, chưa sáng –
rất mong được mọi người góp ý trên tinh thần xây dựng.
Để cùng nhau tốt hơn – đẹp hơn – và tử tế hơn.
🌿
Và nếu một ngày nào đó, quý vị có dịp gặp Trọc ngoài đời –
với những gì Trọc đang sống, đang thể hiện, đang thực hành…
mà lại thấy chúng đi ngược với những điều Trọc đã từng viết, từng chia sẻ,
thì xin đừng ngại nhắc nhở, góp ý, và chỉnh sửa cho Trọc.
Bởi với Trọc, chữ và người không thể tách rời.
Điều mình viết ra – là điều mình phải sống.
Nếu sống sai với chữ, thì chữ cũng trở nên vô nghĩa.
Và nếu sống trọn được với chữ, thì từng nét bút cũng sẽ hóa thành đạo.
-Lão Trọc

