Hôm nay, Trọc có dịp hướng dẫn cấp tốc cho hai bạn từ phương xa tìm đến học. Chỉ vỏn vẹn ba ngày, chúng tôi ngồi cùng nhau bên bàn trà, bên trang giấy, cùng mài mực, cùng thử từng nét đầu tiên.
Tất nhiên, chẳng có môn nghệ thuật nào có thể “nắm hết” chỉ trong vài ngày. Cũng không có bàn tay nào, chỉ mới chạm bút đã viết nên được chữ đẹp, hồn hậu. Thư pháp là con đường – mà đã là đường, thì phải đi. Có người đi chậm, có người đi nhanh. Nhưng không ai đi một buổi là đến nơi.
Trọc vẫn nói thật với những người học đến từ xa:
“Trong vài ngày, mình chỉ có thể giúp bạn hiểu được cách vận hành của nét. Hiểu nét, tập viết cho đúng hình tạm. Còn để nét ấy có hồn – thì bạn phải tự mình luyện. Từng ngày. Từng tháng. Từng hơi thở bên trang giấy.”
Học nghệ thuật – không chỉ là học kỹ thuật.
Mà là học nhìn, học hiểu, học sống với nó.
Tác phẩm đẹp không đến từ sự vội vã. Mà từ sự mài giũa lặng thầm, từ cái tâm không nản lòng, từ sự tinh tế ngày một dày hơn theo tháng năm.
Thư pháp cũng vậy.
Không phải chuyện “học vài buổi là xong”, mà là hành trình tu sửa nội tâm – bằng mực, bằng giấy, bằng nét, bằng từng lần sai – để rồi dần dần chạm tới sự đúng đắn, không phải của chữ… mà là của chính mình.
-trọc-

