Trà và chữ – Hai con đường về một cõi
(Tặng những người viết chữ và uống trà như một cách sống)
“Có nhiều người thường hỏi Trọc: Uống trà và viết chữ – có gì liên quan nhau chăng. Mà em thường thấy nó đi chung trong rất nhiều trường hợp.”
Có những ngày sáng tác tranh cho khách, hướng dẫn học viên qua các lớp Online, hay những buổi giao lưu chữ. Trọc thường rót chén trà, đưa tay viết một chữ. Trong thời gian trà bốc hơi, chữ cũng dần hiện hình – Cảm tưởng như hai con đường, cùng về một cõi.
Trà – là con đường đi vào bên trong. Trà không nói, ấm tách cũng không lên tiếng, nhưng lại dạy ta sống chậm. Dạy ta ngồi xuống, dạy ta thở. Dạy ta cẩn trọng trong từng thao với nó. Đôi khi một chén trà ngon không nằm ở loại trà, nước hay môi trường – Mà ở lòng người đang uống.
Chữ – là con đường đi ra từ bên trong. Chữ mang hồn nét của từng người, mang chiêm nghiệm và suy tư của từng tác giả. Mực chảy theo hơi thở. Nét đi theo tĩnh lặng. Một chữ đẹp không nằm ở khéo hay đều – Mà nằm ở cái tâm đã lắng, lòng đã an.
Khi tâm an – trà sẽ thơm. Khi tâm vững – chữ sẽ hiện.
Một bên là vị. Một bên là ý. Nhưng cả hai đều là pháp thực tập giúp ta sống sâu, sống lành.
Trà giúp ta quay về. Chữ giúp ta bày tỏ.
Một bên dưỡng thân. Một bên dưỡng tâm. Cùng là những nhịp thở nhẹ của một đời giản dị, nếu thường hay dụng và dụng đúng cách.
Nên nếu ai đó còn mỏi mệt, hãy ngồi xuống, chậm rãi từng quá trình pha trà mà uống – hãy dành một khoảng thời gian đủ để soạn bút mực nghiên, chăm chút trên bàn ít hoa, một chút nhạc, một tâm trờ về và viết một chữ cho mình. Không nhất thiết phải thật xịn. Không cần phải đẹp xuất sắc. Chỉ cần thật với mình, thật với thời điểm hiện tại và rất thật với chữ
.
Bởi sau tất cả, Chỉ có tâm mình – Là nơi đáng để trở về nhất.
-trọc-
