Thư trà một ngày mưa

Tui ghé đây vào một chiều Đà Nẵng mưa. Hôm ấy vắng nắng nên trời có chút tối và ẩm ương. Ở đây có nhiều loại trà nhưng chung quy chia làm hai loại trà ngọt và trà đắng. Bạn nhân viên rất nhiệt tình giải thích hết cho tui từng loại một. Tui nghe trong đầu như nở hoa phần vì thế giới của trà nhiều điều hay quá chừng , phần vì ngày trước tui chỉ biết mỗi trà ba mẹ hay pha dùng trong đám giỗ.
Nếu đến đây một mình thì bạn có thể chọn 1 tách trà, nếu đi cả nhóm thì chọn cả bình trà to, thêm vài bịch hạt hướng dương. Thế là đủ để cả chiều tám chuyện.
Ở đây yên tĩnh lắm. Tự nhiên bước đến đây tui cũng rón rẻn hẳn, đi nhẹ, nói khẽ còn cười thì lâu lâu vẫn ha ha to chà bá. Mọi người hẹn đến đọc sách, nói chuyện, rủ rỉ tâm tình. Lúc tui đến quán còn khá vắng chứ chừng tầm nửa tiếng sau đã đông đúc hẳn. Dẫu vậy vẫn rất yên ắng.
Ở quán có hai em chó mập ú cưng lắm. Tụi nhỏ chạy nhảy chơi cùng nhau, rồi ngồi yên ắng, ngoan ngoãn chơi cùng bạn nhân viên. Hồi mưa vừa tạnh tui thấy hai em ấy ráng đu lên lu nước đầy để uống. Lùn lùn thôi chớ đu dữ lắm.
Từ phía tầng hai của quán tui trộm nhìn qua nhà kế bên, nhìn bác hàng xóm đi ra đi vào dọn dẹp gì đấy sau cơn mưa. Tui nhìn mớ cây lá xào xạc ướt nhẹp. Nghe tiếng nước chảy và gió thổi đám lá va vào nhau.
Nếu có ghé quán lần nữa tui mong gặp lại trong một ngày nắng. Nắng chen qua đám lá in mình xuống nền gạch tàu đỏ. Nắng ghé qua những khung cửa gỗ. Nắng lưu mình trong những tấm hình của tui.

Bài cảm nhận về thư trà của bạn

Phạm Mẫn Du Uyên

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *