Thật ra, chỉ có bạn mới hiểu chính mình.


Chỉ có bạn mới biết rõ mình đang ở đâu, đang ra sao, và sẽ đi về đâu.
Dù ai có đánh giá thế nào thì cũng không quan trọng bằng cách bạn tự nhìn lại mình – một cách chân thật và tỉnh táo.

Tự đánh giá không phải là ảo tưởng – mà là sự so sánh giữa thực lực bản thân và mặt bằng chung – để biết mình cần khiêm tốn ở đâu và có thể bước mạnh mẽ ở đâu. Đừng vì vài lời tung hô mà tự cầm đèn soi bóng mình vào tường rồi tưởng mình lớn lao. Cũng đừng vì vài lời chê bai mà thu nhỏ bản thân vào một góc tối.

Có khi hiện tại, con đường bạn đi còn mù mờ, chưa rõ nét. Nhưng sâu trong tâm bạn… vẫn có một hướng đi đang gọi.
Đi theo dấu chân người khác, bạn chỉ có thể bằng hoặc thua họ.
Nhưng tự dọn một con đường cho chính mình, bạn mới có thể đi đến những nơi chưa ai từng tới.

Nếu bạn đã thấy được đích – thì dù đi chậm, đường khó, thời gian lâu – bạn vẫn sẽ đến. Quan trọng là bền lòng, không thối chí.

Điều gì càng cần kiên trì – điều ấy càng có giá trị.
Việc dễ ai cũng làm được thì thường… cũng chẳng để lại gì sâu sắc.
Còn việc khó, đòi hỏi công phu, ý chí, thời gian – thì sẽ rèn nên bạn thành một phiên bản vững vàng hơn của chính mình.

Chọn nghĩ gì – làm gì – và mơ ước điều gì… đều là ở bạn.
Thành hay bại, vui hay buồn – cũng từ nơi bạn bắt đầu: tâm mình.

Processed with VSCO with ss1 preset

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *