Một ngụm trà là một phút lắng tâm, một niệm tĩnh tại được gọi về.
Ngồi yên trong khoảnh khắc ấy, thế giới quanh ta bỗng trở nên dịu dàng và nhẹ nhàng đến lạ.
Hơi thở chầm chậm đi vào, ta thấy như hoa nở rộ trong lòng, rạng rỡ và an yên. Khói trà lan tỏa mềm mại, cũng như người ngồi bên tỏa ra sự bình thản. Không vội vã, ta mới nhận ra được hương trà quyện sâu vào tâm khảm.
Lặng nghe tiếng trà sủi bọt như nghe chính tiếng lòng mình đang mỉm cười. Tỉnh thức bên tách trà, ta quên đi bao ngày mỏi mệt, lòng trở nên nhẹ nhàng đủ đầy. Chén trà nhỏ bé nhưng chất chứa sự an nhiên không bến bờ. Không ai đợi chờ, mà lòng vẫn thong dong, tự tại giữa dòng đời xuôi chảy. Trà đạo không gói gọn trong chiếc chén, mà hiện hữu trong sự thanh tịnh của tâm hồn.
Một chiếc lá nhỏ bé cũng là lời nhắc nhở quay về với chính mình. Dẫu trà nguội, lòng ta vẫn còn ấm áp trọn vẹn. Tịch tĩnh là mùi hương sâu lắng nhất, chẳng cần lời nói khi trà đã thấu suốt lòng người. Mỗi bàn trà, mỗi khoảnh khắc là một bến đỗ bình yên, chốn trở về cho những tâm hồn mỏi mệt.
•Thư Trà nhà Trọc Khoảng lặng bình yên giữa lòng thành phố
416/2 Hoàng Diệu | Đà Nẵng