Lão Trọc – một kẻ giản dị, không bon chen với cuộc đời, chỉ miệt mài góp nhặt bình yên qua từng nét chữ.
Mỗi nét bút là một hạt bụi thời gian, là một khoảnh khắc tĩnh lặng được giữ lại giữa bộn bề vô thường.Chữ không chỉ là hình dáng, mà là hơi thở, là tâm tư, là những suy nghĩ thầm kín được gửi gắm lên trang giấy trắng.
Lão Trọc đi qua cuộc đời với đôi mắt nhìn sâu và trái tim biết thương, từng nét chữ là một bước chân trở về với chính mình, một hành trình thanh thản trong lòng.
Góp nhặt bình yên qua nét chữ, chính là học cách buông bỏ, học cách sống chậm, học cách để tâm hồn luôn mênh mang một khoảng yên lặng.
Trong thế giới hỗn độn, Lão Trọc chọn nét chữ làm nơi dừng chân, để gửi trao tình yêu, sự kiên nhẫn, và lòng biết ơn cuộc sống.
Trong những cơn bão tố của cuộc đời, khi tâm hồn cuộn xoáy rối ren, mới thấy rõ giá trị của sự yên tĩnh sâu thẳm.
Chữ viết không chỉ là hình hài trên giấy, mà là nơi trú ẩn bình an giữa những giông gió, là khoảng lặng được vun đắp từ từng khoảnh khắc buông bỏ.
Mỗi nét bút là một hạt bụi thời gian, một bước chân nhẹ nhàng trở về với chính mình — góp nhặt bình yên qua nét chữ, để không bị cuốn theo những sóng gió ngoài kia.
Trong rối ren, ta học cách thả lỏng tâm trí, để chữ được tự do chảy, để tâm được tự do yên.
Bình yên không đến từ sự vắng mặt của sóng gió, mà là sự biết đứng vững giữa cơn giông, biết mỉm cười với cuộc đời và biết trân trọng từng nét chữ — từng hơi thở của cuộc sống.
-Lão Trọc-