Hiểu mình. Biết mình. Đi đường của mình.


Thật ra… chỉ có mình mới biết rõ mình đang ở đâu, đang ra sao, và sẽ đi về đâu.
Mọi lời khen chê của người khác, cũng chỉ là gió thoảng.
Cái quan trọng là ánh nhìn của chính mình với bản thân:
Có thật sự tỉnh thức?
Có thấy rõ đâu là giới hạn – đâu là ảo tưởng?
Có biết mình đang tiến lên hay chỉ đang quay vòng?

So với người – không phải để hơn thua –
Mà để thấy mình cần rèn luyện thêm điều gì.
Tự tạo một con đường cho riêng mình, dẫu chậm, dẫu gập ghềnh…
Cũng hơn là bước mãi trên lối của người khác rồi mãi chẳng vượt được họ.

Đi con đường của riêng mình,
thì mới mong đến được nơi mình thật sự muốn đến.

Chỉ cần giữ một lòng kiên bền.
Việc khó, thì kết quả mới quý.
Việc dễ, thì người ta đông –
mà giá trị lại thường mong manh.

Hãy tự hỏi: Mình đang nghĩ gì – làm gì – và muốn điều gì?
Rồi tĩnh tâm mà đi.

Lão Trọc

Processed with VSCO with v3pro preset

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *