Có bao giờ bạn để ý…
Một cây bút giá hai mươi ngàn – và một cây bút giá hai triệu – sẽ khiến bạn có hai thái độ sử dụng hoàn toàn khác nhau?
Với cây bút rẻ, ta thường cầm lên tùy tiện. Viết xong thì để đó, có khi chẳng buồn rửa. Nếu hư – mua cái khác, nhẹ tênh. Nhưng với cây bút đắt, một món đồ quý hoặc được ai đó tặng, tự khắc khi dùng ta sẽ cẩn trọng hơn, trân quý hơn. Viết xong còn lau sạch, đặt nơi trang trọng. Có khi… quý quá, chẳng dám dùng – chỉ ngắm thôi đã thấy đủ vui rồi.
Các mối quan hệ trong đời cũng vậy.
Nếu bạn chưa xác nhận rằng một mối quan hệ là giá trị, thì bạn sẽ rất dễ để nó trôi tuột đi, như chiếc bút rẻ vứt lăn lóc đâu đó. Nhưng khi bạn đã biết người ấy là quý, là không dễ gì tìm được trong đời – tự khắc bạn sẽ muốn gìn giữ, chăm sóc và cư xử với họ một cách chân thành và tử tế hơn.
Với người thân – cha mẹ, vợ chồng, con cái – xin hãy xem họ là món quà vô giá mà đời đã trao. Đừng đợi đến lúc mất rồi mới nhận ra mình từng sở hữu một cây bút tuyệt vời đến thế… mà chưa từng một lần lau sạch, giữ gìn.
Hãy yêu thương họ như cách bạn nâng niu cây bút quý – bằng cả sự hiện diện, biết ơn và trân trọng.
— Lão Trọc