Giá trị nằm ở đâu?

 

Có một hôm ngồi viết giữa chiều mưa,
Trọc bỗng nghĩ:
Giá trị của một bức thư pháp…
không nằm ở giá tiền người ta trả,
mà nằm ở tấm lòng người viết,
và cả sự xứng đáng của người nhận.

Có những chữ bán được giá cao,
nhưng liệu trong đó có bao nhiêu phần là tâm – bao nhiêu phần là thương mại?

Người viết chữ, vốn không phải là người kinh doanh.
Người viết chữ… là người kiến tạo giá trị.
Một chữ đúng lúc, đúng lòng,
đôi khi chẳng cần đóng khung, vẫn thành báu vật.

Bản sao cũng có thể trở thành duy nhất,
vì mỗi người nhận là một câu chuyện khác nhau.
Người viết không bán chữ –
người viết gửi gắm một niềm tin,
rằng chữ mình có thể nâng đỡ tâm hồn ai đó vào những ngày bão nổi.

Vì vậy, điều Trọc luôn tự hỏi không phải là:
“Viết chữ này bán được bao nhiêu?”
mà là:
“Chữ này có xứng với lòng người – với công mình – và với đời hay không?”

Nếu xứng, thì dù chỉ là vài ba chữ đơn sơ,
vẫn là một tác phẩm đáng được gìn giữ.
Nếu không xứng, thì dù gấm vóc lụa là,
cũng chỉ là một món hàng trôi theo dòng buôn bán.

Chữ đi với người.
Người đi với đạo.
Đạo đi với lòng chân thành.

Viết được như vậy,
có lẽ là đủ ấm một cuộc đời.

-Lão Trọc-

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *