Có mặt cho nhau!

Cuộc sống này nhất thiết chúng ta cần phải gặp nhau. Gặp nhau vì các mối quan hệ gia đình – bạn bè – anh em – công việc – xã giao xã hội cần phải nuôi dưỡng…

Nhưng không nhất thiết phải ăn ở nhà hàng – uống ở quán nhậu. Không cần bày vẽ mời qua mời lại nhiều lần ( chẳng ai mời ai cả đời nên khi được mời thì phải trả. Rồi vì nể nang nhau lại cứ mời qua mời lại, có nhiều lúc không có tiền nhưng cũng phải tiếp vì trót được ng ta mời rồi. Cũng có lúc không muốn tiếp nhưng vì các mối quan hệ xã hội xã giao – vì tính chất côg việc hoặc suy nghĩ sau này biết đâu mình cần họ nên nhắm mắt nhắm mũi mà mời dù lòng ko muốn.)

. Trong hàng ngàn bữa ăn – hàng vạn thú vui mình sẽ nhớ được mấy lần thực sự khiến mình thoả mãn. Chắc là không nhỉ. Như việc làm Tình chẳng hạn. Mỗi lần làm là một lần mệt (^^). Mỗi lần làm đều hoàn toàn giống nhau. Có khác chăng là có lần sướng hơn. Có lần bất lực. Cần lần khoái cảm. Có lần làm chỗ này.. có lúc làm chỗ kia.. nhưng rồi ai ai cũng muốn làm hoài. Làm mãi ngày ni qua tháng nọ. Mặc dù biết nó cũng sẽ vẫn như vậy. Rốt cuộc là gì. Là vì thoả mãn dục lạc nhưng sẽ chẳng bao giờ thoả mãn được nó nếu không biết bản chất thực của nó. Rồi có người nghĩ hay thử với người này với người kia xem ntn. Cũng bản chất là làm nhưng do tâm ý được làm với ng này được làm với ng kia mà sinh ra khác nhau thôi. Bản chất vẫn là thoả mãn cơn dục lạc trong thời gian ngắn rồi mất.

Cũng vậy. Ăn nhiều món ngon. Hết món này tới món khác. Đi đến nhiều nơi đẹp. Hết Á tới Âu.. Mua nhiều thứ mình thích.. sỡ hữu nhiều tài sản .. cũng là để thỏa mãn cái tức thời của mình. Mà để thoả mãn ắt hẳn phải có tiền. Muốn có tiền thì bằng cách này hoặc cách kia kiếm cho bằng được. Rồi một ngày ko có tiền thì cuộc sống sẽ khổ. Vì đã quen với những điều đó nên ko có chịu không được.

Biết mọi thứ là vô thường. Có rồi sẽ mất nên không cần phải có cho nhiều. Hiểu để không cần phải khổ mà thoả mãn nó. Đừng ăn không của ai để mình phải trả. Người với người đến với nhau vì sự chân thành. Có gì dùng nấy. Ai khá thì mời bữa ăn có thịt… ai khó thì mời bữa cơm rau. Nhưng vẫn chân thành và hân hoan có mặt với nhau là đủ rồi!
#laotroc

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *