(Tặng người học chữ, giữ tâm như gương)
Một nét khởi – như mạch nguồn khơi,
Giấy chưa trắng, lòng chưa vội vã.
Mực chưa viết, hồn chưa nghiêng ngả,
Nhưng tâm con – đã lặng lẽ hiện hình.
Mỗi chữ viết là một nhánh bình minh,
Thắp lòng sáng bằng công phu lặng lẽ.
Không so chữ – chỉ so tâm mạnh nhẹ,
Không cầu nhanh – chỉ giữ vững bước chân.
Chữ đi với người – đâu chỉ là nét mực,
Là cách sống, là dáng nghĩ thâm trầm.
Người đi với Đạo – không cần giảng nghĩa,
Chỉ cần ngày ngày, sống một chữ Tâm.
Đừng vội đổi đường, khi mây còn giăng lối,
Đừng quên lẽ đầu, khi chữ đã thành danh.
Một đời viết – là một đời gạn lọc,
Viết đến cùng – sẽ thấy được chính mình.
-Lão Trọc-