Chia sẻ để học hỏi

Không phải ai viết chữ đẹp nhất, chụp ảnh tinh tế nhất… là người có thể đi xa.
Nghe thì có vẻ nghịch lý – nhưng thật ra lại rất đúng.

Vì có rất nhiều người yêu chữ, tập chữ, nghiền chữ từ lâu…
Nhưng cứ ngần ngại chia sẻ, vì sợ chữ chưa đủ đẹp.
Sợ bị đánh giá.
Sợ người khác viết giỏi hơn.
Sợ ảnh chưa đủ “nghệ”.
Sợ nét còn run…

Rồi cứ thế, dở dang hoài những trang giấy lẽ ra nên được nâng niu và tự hào.

Nhưng người đi được xa, là người dám viết – và dám chia sẻ từ những bước đầu tiên.
Không cần hoàn hảo
Chỉ cần thành thật

Dám đưa chữ mình ra ánh sáng, dù chỉ là nét nguệch ngoạc
Dám nói “mình đang học”, thay vì gắng tỏ ra đã giỏi
Dám cười với chính những nét chưa đều, chưa sắc – mà vẫn thấy lòng nhẹ như mây

Mỗi tấm ảnh chụp chữ mình viết hôm nay,
Dù chưa phải là kiệt tác,
Cũng là một bước chân có thật trên con đường luyện tâm qua từng nét mực.

Người dám chấp nhận mình chưa giỏi, mới có cơ hội giỏi thật.
Vì cái đẹp không chỉ nằm ở đường nét
Mà còn nằm trong lòng dũng cảm
Và tình yêu lặng thầm dành cho từng trang giấy, từng cây bút, từng buổi chiều rảnh rỗi.

Vậy nên, nếu bạn đang học chữ – cứ viết.
Nếu bạn đang yêu nét – cứ chia sẻ.
Nếu bạn còn run tay – càng nên bắt đầu.

Rồi một ngày, chữ sẽ đẹp.
Tâm sẽ vững.
Và bạn sẽ biết ơn những ngày đầu còn vụng về, nhưng đầy chân thành.

-Lão Trọc

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *