Ăn sáng bằng ánh mặt trời!

Thiền, không nhất thiết là ngồi kiết già hàng giờ.
Chỉ cần một phút lặng yên, dù đứng hay ngồi – làm việc hay thư giãn, miễn là tâm mình trở về với hiện tại, có mặt trọn vẹn với việc mình đang làm. Thì cũng là một cách thiền vậy.

Khi khép mắt lại, những giác quan khác bỗng mở ra:
Làn nắng sớm vuốt nhẹ làn da như ai đó đang mỉm cười,
Cơn gió nhè nhẹ lùa qua tóc, ve vuốt từng sợi mỏng tơ.
Tiếng chim, tiếng lá, tiếng tiếng nước chảy, tiếng sóng biển vẳng nhẹ đâu đây – như bản nhạc của trời đất gửi riêng cho mình. Tuỳ thuộc vào từng không gian, từng thời điểm mà sẽ có những bản nhạc khác nhau. Điều này rất đặc biệt vì nó không bao giờ giống nhau.

Trong phút ấy, ta không nghĩ về hôm qua, không lo ngày mai.
Chỉ đơn giản là… có mặt.
Chạm vào nắng, chạm vào gió, chạm vào hơi thở mình đang thở.

Một phút thôi cũng đủ no đầy.
Vì đó là bữa ăn cho cả thân và tâm – bằng năng lượng tinh khiết của trời đất.
Không qua chảo dầu, không cần gia vị.
Chỉ cần ánh nắng mặt trời, làn da không sợ rám nắng, một trái tim đang lắng nghe sự sống từng giây phút. Là đủ.

Nhà Trọc thường ăn sáng bằng ánh nắng, bằng sương mai, bằng ánh bình minh, bằng nước biển,  sống từng ngày bằng sự nuôi dưỡng của thiên nhiên.
Và bởi thế, có lẽ mọi người cũng có cảm giác nhẹ nhàng hơn, vững vàng hơn, bình an hơn trong từng bước đi giữa cuộc đời.
-trọc-

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *